Trang chủ
Phát Triển
Tại sao phật giáo không phát triển Ở Ấn Độ ? sự vì sao phật giáo suy tàn tại Ấn Độ
Đất nước Ấn Độ là quê hương xứ sở của không ít tôn giáo không giống nhau, đời sống trọng điểm linh vẫn thấm nhuần vào buôn bản hội cũng giống như văn hóa của con bạn ở vị trí đây. Đạo Phật từng tạo ra tại Ấn Độ vào cố kỷ 5 TCN, có tác động vô cùng thâm thúy tới văn hóa truyền thống Ấn Độ, thậm chí còn còn vượt xa khỏi phạm vi nội bộ và vươn xa tới những nước láng giềng và tính đến ngày nay biến hóa một tôn giáo to trên toàn cầu. Bên trên khắp rứa giới, Phật giáo là tôn giáo có số lượng tín đồ vào khoảng 488 triệu người, chiếm phần 7% tới 8%. Quay trở lại Ấn Độ, Phật giáo chỉ bao gồm 0.7% tín đồ, điều này hoàn toàn có thể khẳng định một sự thật vô thuộc khập khiễng, khi mà lại ở chính nơi được đến là quê nhà của phật giáo lại ko còn tác động nữa, bao gồm rất ít tín trang bị thực thụ.
Bạn đang xem: Tại sao phật giáo không phát triển ở ấn độ
Đạo Phật với giáo lý tôn vinh lòng từ bi hỷ xả và niềm tin bình đẳng chưng ái, tức thì từ khi xuất hiện, đạo phật đã cấp tốc chóng chinh phục được đông đảo các tầng lớp xã hội trên Ấn Độ, từ những vua chúa, quan liêu thần, yêu đương gia, các đạo sĩ khác tôn giáo, nông dân tính đến những nhóm fan thuộc tầng lớp thấp hèn. Thời Đức Phật đã có những vị vua mộ đạo như Bimbisara, sau khoản thời gian Phật nhập diệt còn nhều vị vua khác ví như Ashoka, Kanishka…Những vị vua mộ đạo này đã tôn đạo phật thành quốc giáo, đạo Phật lan rộng ra khắp cả Ấn Độ với phát triển mạnh khỏe trên toàn cầu tính đến ngày nay.
Sau hầu hết thế kỷ cách tân và phát triển cực thịnh tự triều đại Gupra (thế kỷ V) trở đi, Phật giáo Ấn Độ bước đầu có những tín hiệu suy tàn. Một số nguyên nhân suy tàn được nêu ra như sau:
Imh
HQe4aej
FA78UId
ZYnz
K3uv
Af
L-6B" alt="*">
Việt phái mạnh là một nước nhà đa tôn giáo, tín ngưỡng. Người dân việt nam có truyền thống cuội nguồn sinh hoạt, chuyển động tín ngưỡng từ tương đối lâu đời. Những dân tộc trong cộng đồng các dân tộc Việt Nam đều sở hữu những tín ngưỡng riêng nối liền với đời sống kinh tế tài chính và trung tâm linh của mình. Đạo Phật được truyền vào việt nam từ trong những năm đầu Công nguyên. Từ cầm cố kỷ X đến thay kỷ XV, Phật giáo vn có bước cải cách và phát triển mới với nền độc lập của dân tộc. Thời Lý-Trần (từ thời điểm đầu thế kỷ XI đến cuối thế kỷ XIV) là thời kỳ thịnh trị của Phật giáo sinh hoạt Việt Nam. Tính đến ngày nay, theo Tổng viên thống kê: “Tổng khảo sát năm 2019, có 16 tôn giáo được phép chuyển động trên bờ cõi Việt Nam. Tổng số bao gồm 13,2 triệu con người theo tôn giáo, chiếm 13,7% tổng dân sinh cả nước, trong những số ấy số tín đồ theo Phật giáo cùng với 4,6 triệu người, chiếm phần 35,0% tổng số người theo tôn giáo”.
Từ các tại sao nội tại và ngoại trên dẫn đến việc suy tàn của Phật giáo Ấn Độ, fan viết bao hàm quan điểm cá thể về hoàn cảnh Phật giáo Việt Nam ngày này và cách thức nhằm chỉnh đốn những câu hỏi làm để bài xích học lịch sử vẻ vang không đề nghị lặp lại:
CQPG5f
XIRQ4J" alt="*">
a. Ngoại tạiThực trên của Phật giáo ở việt nam so với nước ngoài tại Phật giáo suy vi tại Ấn Độ:
– Sự phục hưng của các tôn giáo khác
Ngày nay các tôn giáo tại vn đều đang cải cách và phát triển và lan rộng ra bởi sự ổn định của đất nước, dù không tồn tại sự cạnh tranh theo kiểu dành đơ tín đồ dùng nhưng vẫn có những tính toán lặng lẽ nhằm gửi tôn giáo của chính mình phát triển. Xét coi như một số tôn giáo khi xưa họ có những quy định về việc cấm đoán thờ cúng tổ tiên hay đốt mùi hương thì ngày này họ đã dần dần xóa nhòa những cơ chế đó. Họ đẩy mạnh việc trường đoản cú thiện mang đến những mái ấm gia đình nghèo khó, mở lối mang đến đạo của họ cải cách và phát triển lên hầu hết vùng sâu vùng xa. Thêm nữa, vẻ ngoài ngầm nên theo đạo họ new được lấy bạn của đạo bọn họ cũng là một điều cực kì đáng lưu ý bởi bởi vậy họ đang nhân rộng lớn tín đồ nhanh chóng.
Trong nhiều quá trình lịch sử, Phật giáo nước ta nhiều lần được sự cỗ vũ của giới cầm cố quyền, nhất là Thời Lý-Trần (từ đầu thế kỷ XI đến cuối thế kỷ XIV) là thời kỳ thịnh vượng của Phật giáo sinh sống Việt Nam. Vua è Nhân Tông là người sáng lập ra Thiền phái Trúc lâm lặng tử mang bản sắc vn với lòng tin sáng tạo, dung hợp với nhập thế. Ngày nay, Giáo Hội Phật Giáo vn đã ra đời được 40 năm, trải qua nhiều khó khăn test thách đã sở hữu được nhiều chiến thắng đáng kể. Với phương châm Phật giáo luôn sát cánh cùng dân tộc, ngày này giới chức cơ quan ban ngành đã ưu ái nhiều hơn so cùng với sau năm 1975 xuất xắc thời kì bao cấp. Nói như vậy không tồn tại nghĩa nhằm tự phụ, mà cần liên tiếp nỗ lực nhằm mục tiêu có được sự hậu thuẫn từ bao gồm quyền, bạn dân và tín thứ Phật tử.
Việt Nam đang ở quy trình tiến độ ổn định về chính trị với cùng một Đảng cùng Sản việt nam lãnh đạo bắt buộc tạm thời không tồn tại nội chiến xảy ra.
Đất việt nam có một vùng địa lý rất sệt biệt, lại giàu tài nguyên thiên nhiên nên hay bị các nước láng giềng team ngó. Sự tự do của cả non sông luôn có công sức của đạo phật bởi vào thời bình đạo phật giúp bạn bớt đi khổ đau, tầm thường tay thi công đất nước. Khi thời chiến, hầu hết tu sĩ lại mặc áo bào ra chiến trường chiến đầu kháng giặc nước ngoài xâm. Dòng mà chúng ta có thể nhìn cụ thể nhất là trong đại dịch Covid đang ra mắt GHPGVN đang phát hễ nhiều phong trào để giới tu sĩ cùng Phật tử thông thường tay chống dịch với cùng đồng. Các chùa, tịnh xá đã chia sẻ thực phẩm, chi phí bạc để giúp đỡ đỡ fan dân. Lại sở hữu những tu sĩ Phật giáo xung phong tới con đường đầu chống dịch. Bởi vậy khi quan sát về lịch sử hơn 2000 năm từ khi đạo Phật xuất hiện tại Việt Nam, dù quốc gia nhiều lần bị nước ngoài xâm nhưng đạo phật vẫn được giữ gìn, gia hạn và phạt triển.
b. Nội tạiThực tại của Phật giáo ở nước ta so cùng với nội trên Phật giáo suy vi tại Ấn Độ:
– Không kế thừa được sự nghiệp của chi phí nhân
Đạo Phật cho đến ngày ni vẫn là một trong những tôn giáo lớn tại Việt Nam, điều này trái ngược với phật giáo tại Ấn Độ. Thống kê lại trên toàn quốc nhận biết tại vn có 35 ngôi trường Trung cấp, 09 trường cđ Phật học, 04 học viện Phật giáo, và còn đào tạo trên cấp cho cử nhân Phật học là thạc sĩ cùng tiến sĩ. Mặc dù nếu sai mục đích chỉ đuổi theo bằng cung cấp mà quên đi quý giá giải thoát thức tỉnh thì thật là đáng tiếc. Giả dụ cứ đuổi theo văn bằng và học vị nhưng quên tu tập thì có thể đi theo lốt xe đổ của đạo phật tại Ấn Độ.
Từ góc nhìn cá nhân, fan viết nhận ra đạo Phật tại việt nam đang thịnh hành giáo dục Phật học. Việc giảng dạy không chỉ tạm dừng ở giới tu sĩ nhưng mà còn thông dụng mạnh tới cư sĩ Phật tử. Điều nổi bật là khiếp sách ngày nay được thực hiện đã được dịch và biên soạn phần lớn bằng chữ quốc ngữ. Việc giảng dạy cổ ngữ tại các trường nhằm hướng tới việc phân tích học thuật nhằm tò mò sâu hơn. Phật giáo nước ta đang soạn Tam Tạng kinh khủng bằng giờ đồng hồ Việt, đây là một điều xứng đáng tự hào cho vậy hệ sau bởi đậc ân của liệt vị đã gồm công dịch từ bỏ cổ ngữ ra chữ quốc ngữ.
Người Việt biết đến thích sính ngoại, và ngay cả giới tu sĩ trong khi cũng bị lây lan theo kiểu cách đó. Rất lâu lại thấy một đoàn tu sĩ Phật giáo Tây Tạng qua việt nam hành đạo. Những vị tu sĩ ấy thì không sai, nhưng rất có thể cái không đúng là ở bí quyết làm của tu sĩ Việt. Sự phô trương nhằm thu hút công chúng, điều ấy dẫn theo cả sự tốn hèn từ tiền bạc tính đến nhân lực.
Có một số trong những tu sĩ không ngại tu tập, chỉ phù hợp thưởng trà, du lịch, tốt làm số đông thứ khác thường để nhằm mục đích mục đích nổi bật. Những người ấy lóe lên trong đêm rồi tắt lịm, thử chú ý lại biết bao vị tổ xưa nay, giờ đồng hồ thơm của họ vẫn bay ra đi mà đâu ai làm cho trò như thế.
Phật giáo việt nam đã có những bước chuyển mình đặc trưng để phục hưng lại như ngày hôm nay, cộng với việc phát triển kinh tế dẫn tới sự việc người Phật tử phát trung tâm cúng vào chùa các hơn. Từ việc thiếu tu nhát học, đạo đức nghề nghiệp của một số cá nhân đi xuống trầm trọng. Mà đồng tiền và lợi dưỡng chưa hẳn là tại sao chính, dòng chính nằm ở con người tiêu dùng nó như thế nào. đầy đủ vật phẩm quý hiếm được tích trữ, chùa mới xây dựng rồi lại đập đi xây lại, quá hoang phí.
Xem thêm: Việc làm đà nẵng cho người lớn tuổi tại đà nẵng, việc làm cho người lớn tuổi đà nẵng 03/2024
Sự suy đồi đạo đức nghề nghiệp của một trong những tu sĩ lại có tác dụng miếng mồi ngon cho số đông kẻ có thủ đoạn phá hoại Phật giáo tại Việt Nam. Hồ hết vụ phạm trai phá giới thỉnh thoảng lại được vạc tán lên mạng buôn bản hội, và điều này làm trung tâm của sự buôn dưa lê và thổi phồng. Họ đánh đồng Phật giáo là các con tín đồ đó, nhưng thực chất đạo Phật không thể có lỗi. Chỉ trách phần nhiều kẻ “thật thầy tu giả” sẽ tiếp tay mang đến ngoại đạo phòng phá, trái thật siêu đau lòng!
Tu sĩ con trẻ sớm cách biệt sư phụ bổn sư nhằm đi học, lân dụng mạng xã hội nên thường tạo ra những hậu quả nghiêm trọng khiến cho Phật tử, nước ngoài đạo có cái quan sát không tốt. đuổi theo văn bằng và học vị bắt buộc quên đi quý hiếm thực của bài toán tu học tập là giải bay giác ngộ.
Vì sao Phật giáo suy tàn sinh hoạt Ấn độ?
Theo học đưa Sthiti Das, tất cả 12 nguyên nhân chánh như sau:
1) Giáo đoàn đồi trụy
Theo thời gian, phần lớn các giáo đoàn Phật giáo trở đề xuất đồi trụy. Tăng lữ cùng tín thiết bị đã phát triển thành chất thành sang chảnh và hưởng trọn thụ. Chúng ta tích trữ của cải và đá quý bạc, trở đề xuất tham lam và đua đòi vật dụng chất. Rồi bọn họ sống đời vô kỷ luật. Gương xấu cùng nếp sinh sống bê tha của họ khiến cho dân chúng chán ghét. Tín đồ ta ko thích phật giáo nữa.
2) Ấn giáo Canh tân
Phật giáo vẫn giáng một đòn mạnh vào Ấn giáo. Trước viễn ảnh tuyệt chủng, Ấn giáo ban đầu cải cách. Họ quăng quật bớt hệ thống lễ nghi rườm rà để triển khai cho Ấn giáo đơn giản và lôi kéo hơn. Họ đánh giá Đức Phật là một vị thần của Ấn giáo, nói cả gật đầu đồng ý thuyết "Bất Hại" của Phật giáo. Điều nầy rước đi hương thơm của đóa hoa Phật giáo. Và làm cho sự suy vong của Phật giáo là vấn đề không thể kị khỏi.
3) phân chia rẽ trong sản phẩm ngũ tín đồ.
Thỉnh thoảng tất cả sự phân tách rẽ trong sản phẩm ngũ tín đồ gia dụng Phật giáo. Nhiều môn phái mở ra như đái thừa, Đại thừa, Mật tông, Đại thừa cải tân vv..làm mang đến Phật giáo không đủ tính thuần túy. Ảnh tận hưởng của Mât phái (Tantrism) làm cho tất cả những người ta ngán ghét. Phật giáo không còn đơn thuần cùng trở bắt buộc phức tạp, đầy đủ làm cho tất cả những người ta xa lánh. Với sự suy tàn của nó chỉ là vụ việc thời gian.
4) Sự áp đặt Phạn ngữ
Tiếng Pali với Prakrit là ngôn ngữ của đa số dân Ấn Độ, là phương tiện để thông dụng giáo pháp của Phật. Mặc dù vậy Phạn ngữ đã thay thế chúng trong kỳ Kết tập lần IV dười thời Hoàng Đế Kaniska. Phạn ngữ là máy tiếng khò đọc trước này đã gây ra sự suy tàn của Ấn giáo. Bây giờ, khi Phật giáo cần sử dụng thứ giờ đó, ít người hoàn toàn có thể hiểu đươc. Cần họ đã xa vắng kinh sách Phật giáo.
5) Sự thống trị của Bà-la-môn giáo
Theo thời gian, tín ngưỡng Bà-la-môn giáo lại trổi dậy. Tướng mạo Pushyamitra Sunga của vị vua sau cùng triều đại Maurya, đã ám sát nhà vua cùng lập đề nghị triều đại Sunga.Ông liền làm lễ tế ngựa, khích lệ tín ngưỡng Bà-la-môn. Phép tắc Bất hại của Phật giáo bị kho bãi bỏ. Các chùa chiền Phật giáo bị tàn phá. Tăng ni bị giết thịt hại. Phật giáo bị đình chỉ. Rồi triều đại Guptas của Bà-la-môn giáo lại đến lộ diện thêm con đường suy tàn của Phật giáo.
6) Vai trò của các Bà-la-môn sư
Vua Harsavardhan xua hết các sư Bà-la-môn trong kỳ Đại hội Tôn giáo trên Kanauj. Kumarila Bhatta cầm đầu các vị sư nầy, chạy qua Deccan. Sau sự lãnh đạo của Bhatta, Bà=la-môn giáo đã phục hưng. Luận sư Adi Sankaracharya cũng đã hồi phục và tăng tốc Ấn giáo. Ông đã đánh bại nhiều đối phương Phật giáo trong những khi đi giảng thuyết tại các nơi bên trên toàn xứ Ấn-độ.
Như vậy, sự thắng rứa của Ấn giáo bên trên Phật giáo đã làm được thành lập. Khunh hướng nầy liên tiếp với những nỗ lực của những sư như Ramanuja, Nimbarka, Ramananda, vv,,,Ấn giáo đang tái lập được sự vinh quang, và vị thế trong thâm tâm người dân Ấn..Với sự thua kém của Phật giáo.
7) rạn vỡ trong Giáo hội Phật giáo
Sự phân tách rẽ trong Giáo Hội khiến cho tăng tài quan yếu xuất hiện. đông đảo gương sáng như ngài A-nan, Xá-lợi-phất với Mục-kiền-liên trở nên không nhiều hoi. Lòng tin và nghị lực truyền giáo đã trở nên mất. Như vậy, sự suy tàn của Phật giáo đến với việc thiếu vắng của không ít nhà truyền giáo và cách tân nhiệt thành.
8) Sự bái phượng đức Phật
Đại thừa Phật giáo mở đầu sự bái phượng tượng hình ảnh của đức Phật. Biện pháp thờ phượng nầy đi ngược với nguyên lý của Phật giáo là chống lại những nghi lễ phức tạp của Ấn giáo. Sự xích míc nầy khiến cho người ta có niềm tin rằng Phật giáo đã nghiêng hẳn theo phía Ấn giáo. Cho nên tính đặc biệt của Phật giáo mất dần
9) mất đi sự cỗ vũ của vua chúa
Theo thời gian, Phật giáo đã không còn dần sự ủng hộ của các quân vương. Sau Asoka, Kaniska và Harsavardhan, không tồn tại vị vua nào xứng đáng kể đang đi tới bảo trợ Phật giáo. Sự ủng hộ của phòng vua là điều nhiệm mầu nhằm cho bất kể tôn giáo nào rất có thể phát triển. Sự thiếu hụt vắng đk nầy đã lót đường cho sự suy tàn sau cuối của Phật giáo.
10) Hung-nô xâm chiếm
Sự lấn chiếm Ấn-độ của quân Hung-nô đã làm rung đưa Phật giáo. Các tướng Hung-nô như Toamana và Mihirakula hoàn toàn chống lại phương pháp Bất Hại. Họ tàn sát nhiều Phật tín đồ ở vùng tây-bắc Ấn-độ. Giáo dân chỉ có con đường là bỏ đạo tuyệt chạy trốn. Không ai dám rao truyền lời dạy của Phật trong thời gian nầy. Cho nên Phật giáo trở bắt buộc suy yếu với cạn kiệt.
11) Sự lộ diện của những vị vua hiếu chiến
Sự lộ diện của những vị vua man rợ nầy là lý do quan trọng đặc biệt cho sự suy thoái và phá sản của Phật giáo.Các triều đại như Bundela, Chahamana, Chauhan, Rathore, vv...đều thích thú chiến tranh. Họ cần yếu dung đồ vật Phật tín đồ trung thành với nguyên tắc Bất Hại. Phật tử sợ hãi bị ngược đãi cần phải trốn khỏi Ấn-độ. Phật giáo suy nhược và đối diện sự điêu tàn.
12) Sự lấn chiếm của quân Hồi giáo
Sự lấn chiếm của các đạo quân Hồi giáo gần như đã tận khử Phật giáo. Từ thời điểm năm 712, họ thường xuyên và những lần tấn công Ấn-dộ. Tăng ni Phật giáo bắt buộc chạy trốn với lánh nạn nghỉ ngơi Nepal với Tây Tạng. Sau cuối Phật giáo sát như biến mất khỏi Ấn-độ, địa điểm nó sinh ra,